Sắc đọng cuối thu – Hiện diện trong sự thật mộc mạc

Ai trong chúng ta chẳng mong mình thật hoàn hảo – tròn đầy, tinh sạch, rực rỡ. Và đôi khi, chỉ một vài điểm nhỏ chưa vừa ý cũng đủ khiến ta chùn chân. Ta sợ người khác nhìn thấy những phần chưa trọn vẹn. Ta sợ mình chưa đủ đẹp để bước ra.

Nhưng rồi, có một điều gì đó trong chiếc vòng cẩm thạch này khiến ta phải dừng lại và lặng nhìn.

Chiếc vòng mang tên “Sắc Đọng Cuối Thu” – không phải vì nó rực rỡ, mà bởi nó trầm lắng như buổi chiều cuối mùa: nhẹ nhàng, sâu sắc, và có điều gì đó rất thật. Trên thân vòng là những mảng hoàng phỉ đậm, những chấm nhỏ li ti – không phải khuyết điểm, mà là dấu tích tự nhiên của sắt, hiện lên như những nốt trầm của đất đá, sau hàng triệu năm chuyển hóa.

Không hề được tẩy rửa bằng hóa chất, không tô vẽ màu nhân tạo – chiếc vòng hiện diện một cách trung thực với chính mình. Và cũng bởi thế, nó mang một vẻ đẹp không lặp lại, không gượng ép, không giả tạo.

Nó không hoàn hảo theo khuôn mẫu – nhưng lại hoàn toàn nguyên bản.

Từ đó, là một lời nhắc nhở về chính chúng ta

Con người cũng vậy thôi. Ai rồi cũng có những điều mình chưa làm được, những vết thương cũ, những suy nghĩ ngổn ngang. Nhưng những “chấm sắt” đó không làm ta xấu đi. Chúng chỉ là một phần của quá trình hình thành – là dấu vết của những trải nghiệm đã tôi luyện nên ta hôm nay.

Bạn không cần phải hoàn hảo mới xứng đáng được nhìn thấy.
Bạn chỉ cần trung thực với chính mình, và sẵn sàng bước ra – ngay cả khi mình vẫn còn đang trong hành trình hoàn thiện.

Vì có sai thì sửa. Có thiếu thì học. Và cứ thế mà lớn lên.

Giống như chiếc vòng này – đâu cần phải hoàn mỹ tuyệt đối để trở nên đẹp. Nó đẹp bởi nó dám hiện diện đúng như bản chất thật sự của mình. Và chính sự chân thực ấy, mới là điều khiến người ta muốn giữ bên mình lâu dài.

Còn bạn thì sao?
Bạn đã sẵn sàng hiện diện – để sống chân thật với chính mình hay chưa?

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *